Một hôm, muôn loài trong rừng quyết định tổ chức một bữa tiệc. Ai cũng háo hức mang đến món ăn đặc trưng của mình:
- Sư tử thì mang thịt tươi.
- Thỏ thì mang cà rốt.
- Chim mang quả ngọt.
- Còn… muỗi thì hí hửng góp phần bằng… vài tiếng “vo ve cho vui tai”.
Tất cả con vật cười ầm lên:
- “Ha ha, muỗi mà cũng đòi góp vui sao? Ai cần tiếng vo ve khó chịu chứ?”
Nghe vậy, muỗi tủi thân, lẳng lặng bỏ đi. Tối hôm đó, khi cả khu rừng đang vui chơi, bất ngờ một con báo dữ từ đâu xông đến. Sư tử gầm lên, nhưng báo vẫn hung hăng. Lúc ấy, muỗi bay đến, đốt lia lịa vào mặt báo. Báo tức giận, vừa đuổi vừa gãi, cuối cùng chạy mất dép.
Cả khu rừng im phăng phắc rồi đồng loạt vỗ tay reo hò:
- “Muỗi ơi, nhờ có bạn mà bữa tiệc này mới được an toàn!”
Muỗi cười khì:
- “Thấy chưa, tiếng vo ve cũng có giá trị riêng đó nha!”
Trong cuộc sống, mỗi mối quan hệ quanh ta – dù lớn hay nhỏ, dù dễ thương hay có chút “phiền toái” – đều có giá trị và vai trò riêng. Người ta có thể không giỏi cái mình giỏi, nhưng lại giỏi cái mình thiếu. Nếu ta biết tôn trọng và trân trọng, thì khi đến lúc cần, chính họ lại trở thành “vị cứu tinh” bất ngờ.
Đôi khi “muỗi” trong đời ta có thể là… người hàng xóm hay nói nhiều, cô bạn đồng nghiệp hơi khó tính, hoặc một mối quan hệ nhỏ bé tưởng chừng chẳng cần thiết. Nhưng chính họ, trong một tình huống nào đó, lại trở thành “chìa khóa” giữ an toàn và mang lại niềm vui cho ta. Vì vậy hãy trân trọng tất cả những người xung quanh bạn nhé.

0 comment